Mừng ngày 20/11: Người thầy – Người cha.
Nếu như các cô giáo chính là người mẹ hiền, ân cần dịu dàng thì với tôi các thầy chính là những người cha nghiêm khắc nhưng lại chứa đựng rất nhiều yêu thương.
Gửi đến thầy Khuất Duy Dũng – GVCN lớp 12 Sử.
Thật đặc biệt khi cả 7 năm trời trong quãng đời học sinh của mình tôi có những người cha như thế. Cứ ngỡ rằng khi bước chân vào cấp 3, tôi sẽ được cảm nhận sự ân cần và dịu dàng của “mẹ” nhưng bất ngờ thay khi tôi lại có thêm một “người cha” nữa!
Có lẽ trong cả khối 11-14 chỉ có mình lớp tôi là có được vinh hạnh ấy thôi…có được “cha”.
Ngày từ ngày đầu bước chân và lớp, ngỡ ngàng với những điều mới lạ, ngỡ ngàng với những người bạn mới nhưng chính thầy đã khiến tất cả chúng tôi xích lại gần nhau hơn.
Sinh nhật thầy vào tháng 8, cũng là độ mà chúng tôi đi tập trung, làm quen với môi trường mới. Tôi vẫn nhớ kĩ những tháng ngày ấy, những con người xa lạ nhưng lại cùng nhau chuẩn bị cho thầy một bất ngờ nho nhỏ. Cùng trang hoàng lớp, cùng chuẩn bị bánh sinh nhật, rồi thì có đứa được phân công giữ thầy ở ngoài không được vào lớp… Nghĩ lại đến bây giờ thật buồn cười, những kỉ niệm ngày ấy của chúng tôi 2 năm về trước, về sinh nhật thầy, về những ngày đầu tiên, về kỉ niệm đã kéo tất cả chúng tôi lại gần nhau, lại thành một gia đình dưới sự bao bọc của người cha này.
Thế mà chúng tôi - một lũ quỷ nhỏ suốt ngày nghịch ngợm và muốn làm theo ý mình. Ở cái tuổi nổi loạn này, chúng tôi đã gây ra không ít phiền toái cho thầy.
Tôi vẫn nhớ những ngày đầu thầy nhắc nhở nhẹ nhàng, khuyên răn, rồi từ từ là những biện pháp mạnh hơn: viết bản kiểm điểm, gọi phụ huynh, hạ hạnh kiểm (chắc hẳn chúng tôi đã phải hư lắm :3), rồi có những tiết cả giờ ngồi im lặng, thầy đã buồn chẳng muốn nói một lời với chúng tôi…
Thế nhưng dù thế nào thầy vẫn luôn âm thầm, lặng lẽ quan tâm đến chúng tôi, điều mà chúng tôi sẽ chẳng bao giờ biết được nếu như không vô tình nghe ai đó kể lại.
Sau gần 3 năm học thầy, hơn cả những bài học về lịch sử, với tôi, đó chính là những bài học về cuộc sống, về cách ứng xử, về con người. Nhưng có lẽ, chúng tôi-những đứa con mãi chưa chịu lớn sẽ còn lâu nữa mới thấu hiểu hết được những điều thầy dạy.
Và Thầy ơi, con biết là bao lâu nay chúng con đã luôn khiến thầy phải bận lòng, con thật sự xin lỗi thầy, nhưng thầy hãy chờ đợi món quà bất ngờ mà chúng con muốn dành tặng thầy nhân ngày 20/11 này nhé, để thầy biết được rằng chúng con cũng luôn dành một tình cảm biết ơn trân trọng tới thầy.
Con mong thầy sẽ luôn quan tâm và dạy bảo chúng con nhiều hơn nữa thấy nhé, cho dù chúng con luôn là 1 lũ quỷ nghịch ngợm chưa chịu nghe lời thầy đi nữa.
Con chúc thầy luôn vui vẻ, mạnh khỏe, năm nay dẫn dắt đội tuyển dành nhiều thắng lợi và thầy ơi hãy đáng yêu với chúng con như những lúc thế này thầy nhé!
Nếu thầy đọc được bài viết này hãy đừng thắc mắc là ai viết thầy nhé. Đây là tình cảm mà cả tập thể 12 Sử chúng con dành đến thầy trong năm cuối cấp này ạ.
Tập thể 12 Sử 11-14